Cha Thánh Phêrô Vũ Ðăng Khoa

Linh mục: Phêrô Vũ Ðăng Khoa (1790 – 1838)

Phêrô Vũ Ðăng Khoa, Sinh năm 1790 tại Thuận Nghĩa, Nghệ An.

Là Linh mục, bị xử giảo ngày 24 tháng 11 năm 1838 tại Ðồng Hới dưới đời vua Minh Mạng.

Đức Leo XIII suy tôn cha Phêrô Vũ đăng Khoa
lên bậc Chân Phước ngày 27-5-1900.

 Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh ngày 19-06-1988.

Lễ kính vào ngày 24/11.

An vui trong hiểm nguy

Phêrô Vũ Đăng Khoa sinh năm 1790 tại làng Thuận Nghĩa, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An.
Cậu là con thứ ba trong bẩy người con của ông Phaolô Vũ Đình Tân và bà Maria Nguyễn Thị Hoan.
Lên tám tuổi, cậu Khoa được học chữ Hán, rồi tiếp tục học thêm với hai linh mục Hòa (Hoan) và Phương. Nhận thấy cậu có trí thông minh, tính tình hiền lành và có ý dâng mình cho Chúa, hai cha đã gửi cậu vào học tại chủng viện Vĩnh Trị (Nam Định), dướisự giáo huấn của cha chính Jeantet Khiêm.
Năm 1820, thày Khoa được lãnh chức linh mục.
Với nhiệt tình của người thanh niên 30 tuổi, cha Vũ Đăng Khoa được bổ nhiệm làm phụ tá cho cha Nguyễn Thế Điểm, coi sóc hai xứ Luca Loan Đăng và Vĩnh Phước, thuộc hạt Bố Chính.
Trong thời gian 9 năm làm phụ tá, cha Khoa đã hăng say trong nhiệm vụ, học hỏi thêm trong chức vụ chủ chăn . nhờ có đời sống đạo đức và niềm nở với mọi người, cha đã thu được nhiều thành quả tốt đẹp.
Năm 1829, Đức cha Havard Du bổ nhiệm cha về coi sóc giáo xứ Cồn Dừa. Về nhận xứ mới, cha Khoa đã vận dụng hòan cảnh thuận lợi, khiến cho công tác mục vụ ngày càng tiến triển không ngừng. Trong những công việc bận rộn của giáo xứ, cha vẫn giữ được nét trang nghiêm, nói năng điềm đạm, nhất là luôn quảng đại, nhân từ, nên được mọi người kính nể và yêu mến.
Ngày 06.1.1833 vua Minh Mạng ra chiếu chỉ tòan quốc : Lùng bắt các giáo sĩ nước ngoài cũng như bản xứ, kể cả các tín hữu, triệt hạ các thánh đường và các cơ sở tôn giáo.
 Nhất là sau chiếu chỉ thứ ba ban hành ngày 25.1.1836, cha Khoa phải luôn thay đổi chỗ ở để có thể tiếp tục công tác mục vụ trong hai năm (1836 – 1838). Mặc dù hoàn cảnh bất lợi và nhiều hiểm nguy, cha vẫn an vui vì thấy mình đang sống như Chúa Giêsu xưa "cáo có hang, chim có tổ, nhưng Con Người không chỗ gối dầu".

Trọn đường khổ giá


Người môn đệ của Chúa Kitô, cha Phêrô Vũ Đăng Khoa đâu ngờ mình sắp được chia sẻ con đường khổ nạn theo chân Thày Chí Thánh. Đó là đêm 02.7.1838, cha đang trú ẩn ở làng Lê Sơn, hạt Bố Chính thì một văn nhân tên là Tú Khiết đột nhập vào nhà bắt trói cha cùng với thày giảng Đức và Khang. Sau đó Tú Khiết tra gông vào cổ, giải tất cả các ngài lên Đồng Hới, thuộc tỉnh Quảng Bình ngày 10.7.1838.
Tại công đường Đồng Hới, Quan tra vấn cha Khoa nhiều lần, khuyên dụ cha bỏ đạo và khai báo chỗ ở của linh mục thừa sai Candalh Kim. Quan ra lệnh đánh cha 76 roi để uy hiếp tinh thần, nhưng quan vẫn chẳng khai thác được điều mong đợi. Không thành công trong việc tra khảo cha Khoa, quay sang hai thày giảng Đức và Khang. Thày Khang khai báo sao đó, khiến quan tìm ra nơi trú ẩn của thừa sai Cao và cha Điểm. Ít lâu sau, hai vị này cùng bị bắt giam chung với cha Khoa (31.7.1838).
Quan tiếp tục thi hành nhiều mưu kế và khổ hình để lung lạc đức tin cha Khoa cùng các vị khác. Là linh mục, là chủ chăn, làm sao lại có thể chối Chúa được, cha Khoa cương quyết đi trọn con đường khổ nạn. Các quan thua cuộc và quyết định lên án xử giảo cha. Các quan đệ án vào kinh đô xin nhà vua phê chuẩn cùng với án trảm quyết thừa sai Cao và án xử giảo cha Điểm. Từ đó ba chiến sĩ đức tin mong đợi ngày vinh quang sắp tới, phó thác đời mình qua tay Đức Mẹ.
Ba vị linh mục hàng ngày cùng nhau đọc kinh Mân Côi và hát vang bài "Ave Maria Stella" kính chào Mẹ maria, là Sao Mai rực rỡ, xin chuyển cầu cho chúng con". Mấy ngày đầu vi chưa tìm ra tràng hạt, ba vị nhổ lông quạt để đếm kinh. Ba cha phó thác đời mình cho Nữ Vương các linh mục như xưa Mẹ đã dâng Con Yêu Quý trong đền thờ, nay cũng xin Mẹ hiến dâng chúng con trong cuộc tử đạo đầy hồng phúc.
Trong những ngày tù tội, cha Cao nhận được văn thư Tòa Thánh gửi tới, đặt ngài làm Giám mục hiệu tòa Acanthe và làm đại diện Tông tòa coi sóc giáo phận Tây Đàng Ngoài, thay thế Đức cha Havard Du.
Vua Minh Mạng châu phê bản án và ban lệnh thi hành. Ngày 24.11.1838, quân lính áp giải cha Khoa, Đức cha Cao và cha Điểm đến pháp trường ngoài thành Đồng Hới. Tấm thẻ ghi án của cha Khoa viết:

"Đạo trưởng Vũ đăng Khoa, bất khẳng quá khóa, phải xử giảo".
Đến nơi chỉ định, cha quỳ xuống cầu nguyện. Lý hình tròng dây vào cổ cha. nghe hiệu lệnh, lý hình cầm hai đầu dây xiết mạnh cho đến khi vị anh hùng đức tin nghẹt thở và lịm dần.
Với 48 tuổi đời và 18 năm linh mục, cha Phêrô Khoa đã thi hành trọn vẹn chức vụ linh mục của mình : Hòa với của lễ vô giá là đức Kitô, cha hiến tế chính mạng sống mình để dâng lên Thiên Chúa Cha, Đấng hằng yêu thương nhân loại.
Đức Lêo XIII suy tôn cha Phêrô Vũ đăng Khoa lên bậc Chân Phước ngày 27.5.1900.
Ngày 19-06-1988, Đức Gioan Phaolô II suy tôn ngài lên bậc Hiển thánh.


Nguồn từ thư viện Đa Minh

============

Trường thi tử Đạo.

Phêrô Vũ Ðăng Khoa linh mục
Năm Canh Tuất (1790) quê thực Nghệ An
Ðược ơn kêu gọi tuôn tràn
Học hành sáng dạ cam đoan nhà dòng

Cậu ngoan ngoãn vào trong nhà Chúa
Ðược Cha Hoa ngài hứa dẫn đàng
Mẹ cha mừng rỡ hân hoan
Cậu Khoa được gởi học tràng Latinh

Vào thần học đăng trình lý đoán
Giỏi hiền ngoan xứng đáng chân tu
Hồng ân Thiên Chúa hộ phù
Thụ phong Linh mục giáo khu rao truyền

Ðược cử đến các miền lân cận
Thanh Lương, Thạch Cát tận Kẻ Ðông
Lu Ðăng, Bình Chính, Kẻ Sông
Sau về Vĩnh Phước, coi trông Cồn Dừa

Làm Cha sở sớm trưa khổ cực
Người Tông đồ thiên chức Chúa trao
Cha Khoa tướng mạo hồng hào
Tưởng ngài khó tính, ra vào dễ thương

Vua cấm đạo ngăn đường cản lối
Cha trốn đi đêm tối trong làng
Lỗ Sơn làm lễ Cha sang
Chính tên Tú Khiết mang hàng gia nhân

Ðến để bắt hưởng phần vua thưởng
Dẫn Cha Khoa về hướng nhà giam
Một tuần tra tấn dã man
Giải về Ðồng Hới gởi sang bộ hình

Tại nơi đây cực hình tra hỏi
Cha Khoa gan chẳng nói khai gì
Chú Khang chúng đánh dẫn đi
Ðã khai ra hết đường đi lối về

Chúng cho lính tứ bề vây bắt
Ðược Cố Cao chúng dắt về ngay
Một số Cha ở vùng này
Cùng đều bị bắt trói tay tống tù

Các Ngài nhốt một khu đợi xử
Lòng kiên trung vẫn cứ nguyện cầu
Mong sao chịu đựng bền lâu
Mân côi lần chuỗi phép mầu đọc kinh

Nhận bản án triều đình xử trảm
Nhưng quan quân bàn tán đổi thay
Pháp trường dời lại mấy ngày
Cột giây xử giảo, khỏi bay cái đầu

Ngày hôm ấy kiếm đâu mâm cỗ
Cho tử tù tại chỗ xử ăn
Các Cha nhắn nhủ trối trăn
Nâng ly rượu uống còn ăn chối từ

Trong ngục thất tình hình chẳng ổn
Chúng vấn tra làm khốn đủ điều
Cha Khoa vững mạnh tin yêu
Hy sinh vì Chúa sớm chiều cầu mong

Các Cha Cố một lòng hiệp nhất
Khổ cùng nhau hoàn tất đức tin
Tôn vinh danh Chúa hướng tìm
Vua quan dụ dỗ chẳng tin khước từ

Viết bản án nghe như thẻ gỗ
Ðược treo ngay ở chỗ xử Cha
Giatô đạo (trưởng) Võ Ðăng Khoa
Ở làng Thuận Hải tỉnh là Nghệ An

Xác chôn cất nghĩa trang tại chỗ
Các giáo dân đào lỗ khá sâu
Hồng ân Thiên Chúa nhiệm mầu
Về sau cải táng về đâu nhà thờ

Công việc đó phải nhờ Cha Chính
Ngài liệu lo và tính đưa về
Thầy Thiềng làm việc say mê
Thật là vất vả chẳng nề hà chi

Ðêm lấy xác cực kỳ nguy hiểm
Trộm giấu Vua bất biến ra sao
Ðường về phương tiện thế nào
Thầy Thiềng thực hiện biết bao nhiệt tình

Phúc tử đạo linh đình Mậu Tuất (1838)
Tuổi sáu mươi có chí thì nên
Roma phong thánh có tên
Suy tôn Canh Tý (1900) vững bền Nước Cha

Lời bất hủ: Cha bị đánh đập và tra tấn rất nhiều, quan đòi cha phải khai chỗ ở của cha Candal Kim thừa sai, quan ra lệnh đánh 76 roi để áp đảo tinh thần. Cha phó thác mình cho Ðức Mẹ và hàng ngày cha hát bài: "Ave Maria Stella, kính chào Mẹ là ngôi sao mai rực rỡ, xin chuyển cầu cho chúng con..". Tấm thẻ ghi án của cha Khoa viết: "Ðạo Trưởng Vũ Ðăng Khoa bất khẳng quá khoá, phải xử giảo".
Tác giả bài viết: BBT Website Giadinhpherokhoa
Nguồn tin: tinmung.net
Chia Sẽ Lên Google Plus

Giới Thiệu

Trang được thành lập để chia sẻ, Tổng Hợp những Tức công giáo, Phim Ảnh, Tài liệu Dành cho người Công Giáo, các Kitô hữu, và những ai mong muốn tìm hiểu Đức Tin Công Giáo một cách sâu sắc hơn – Để yêu mến Chúa Kitô và Mẹ Hội Thánh hơn.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét